Medan Hok-kiàn-ōe
Guā-māu
Medan Hok-kiàn-ōe (Medan Hok-kiàn-ōa Hàn-jī:棉蘭福建話;POJ:Mî-lân Hok-kiàn-ōa) sī chi̍t-chióng Bân-lâm-gú tī Ìn-nî Medan tē-khu ê khiuⁿ-kháu. Medan Hok-kiàn-ōe tī Medan tiāⁿ-tiāⁿ kiò-chò Medan-ōa iá-sī Mî-lân-ōa(Medan-ōe/Mî-lân-ōe). Medan-ōe sī chit-chióng Chiang-chiu-ōe è phiàn (Chiang-phiàn), kap Pak-Má-lâi-se-a Hok-kiàn-ōe sio-siāng(Te̍k-pia̍t sī Penang ê Pī-né͘ng Hok-kiàn-ōa). Tān-sī, Medan-ōe í-keng kap Tiô-chiu-ōe, Kńg-tang-ōe, Má-lâi-gí sio-lām.
|