Ashurbanipal
Guā-māu
Ashurbanipal ("a-siur-ba-ne-pah"), Hō-ló-ōe Sèng-keng ū siá O-su-ná-pa[1], sī kó͘ A-su̍t ê kok-ông, chāi ūi sî-kî tāi-khāi sī chêng 668 nî kàu chêng 627 nî. I tī i lāu-pē Esarhaddon ông tī Ai-ki̍p kòe-sin liáu-āu chiap ūi, tè-bé mā ji̍p-chhim Ai-ki̍p, chi̍t khai-sí chiong Ai-kip hoat-ló kóaⁿ cháu, m̄-koh kàu chêng 655 ni chó-iū khai-sí sit khí tùi Ai-ki̍p ê khòng-chè. Āu--lâi i koán Pa-pí-lûn ê hiaⁿ-tī Shamash-shuma-ukin hoat-tōng hoán-loān, ín-khí lōe-chiàn, chóng-sī chia hoán-khòng-phài tè-bé sit-sè.
Chham-khó
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- Don Nardo (2007). "Ashurbanipal". The Greenhaven Encyclopedia of Ancient Mesopotamia. Greenhaven Press. ISBN 978-0-7377-3441-6.
- ↑ "Í-su-la̍h". Sè-keng (Pa-khek-lé pán). 1957.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |