Chhó͘-kok
Guā-māu
楚 s-r̥aʔ | |||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
c. 1030 BC nî– 223 BC nî | |||||||
Tē-ūi | |||||||
Chèng-hú | kun-chú-chè | ||||||
Le̍k-sú | |||||||
• Kiàn-li̍p | c. 1030 BC nî | ||||||
• Pang-hoāi | 223 BC nî | ||||||
| |||||||
Taⁿ siok-tī | Tiong-hôa Jîn-bîn Kiōng-hô-kok |
Chhó͘-kok[1] (楚國; c. 1042 BC-223 BC) sī Tiong-kok Chiu-tiâu ê chi̍t ê chu-hô͘ kok-ka, kok-thó͘ hoān-ûi pau-koat hiān-sî ê Ô͘-pak-séng kah Ô͘-lâm-séng.
Kun-chú
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- Io̍k Hîm (鬻熊)
- Hîm Lē (熊麗)
- Hîm Kông (熊狂)
- Hîm E̍k (熊繹)
- Hîm Ngāi (熊艾)
- Hîm Tàn (熊䵣)
- Hîm Sèng (熊勝)
- Hîm Iông (熊楊)
- Hîm Kû (熊渠)
- Hîm Chì (熊摯)
- Hîm Iân (熊延)
- Hîm Ióng (熊勇)
- Hîm Giâm (熊嚴)
- Hîm Song (熊霜)
- Hîm Sûn (熊徇)
- Hîm Go̍k (熊咢)
- Jio̍k-ngô͘ (若敖)
- Siau-ngô͘ (霄敖)
- Hun-mō (蚡冒)
- Chhó Bú-ông (楚武王)
- Chhó Bûn-ông (楚文王)
- Tó͘-ngô͘ (堵敖)
- Chhó Sêng-ông (楚成王)
- Chhó Bo̍k-ông (楚穆王)
- Chhó Chong-ông (楚莊王)
- Chhó Kiōng-ông (楚共王)
- Chhó Khong-ông (楚康王)
- Kiap-ngô͘ (郟敖)
- Chhó Lêng-ông (楚靈王)
- Chu-ngô͘ (訾敖)
- Chhó Pêng-ông (楚平王)
- Chhó Chiau-ông (楚昭王)
- Chhó Huī-ông (楚惠王)
- Chhó Kán-ông (楚簡王)
- Chhó Seng-ông (楚聲王)
- Chhó Tō-ông (楚悼王)
- Chhó Siok-ông (楚肅王)
- Chhó Soan-ông (楚宣王)
- Chhó Ui-ông (楚威王)
- Chhó Hoâi-ông (楚懷王)
- Chhó Khéng-siong-ông (楚頃襄王)
- Chhó Khó-lia̍t-ông (楚考烈王)
- Chhó Iu-ông (楚幽王)
- Chhó Ai-ông (楚哀王)
- Hîm Hū-cho͘ (熊負芻)
- Chhiong-pêng-kun (昌平君)
Kuì-cho̍k
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- Jio̍k-ngô͘--sī (若敖氏)
Chham-khó chu-liāu
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- ↑ Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "楚國". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. Siōng-koàn. p. 854. OCLC 25747241.
|